Đông Hải Long Vương vốn là một tay mê chơi cờ, đã bái tinh quân làm sư phụ. Sau một thời gian “tầm sư học đạo”, Ngao Quảng trở thành một tay cờ có hạng trên thiên giới, chỉ xếp dưới cũng nhị vị tinh quân Nam Tào – Bắc Đẩu
Một ngày nọ đang ở dưới thủy cung, Long vương nghe đồn trên trần thế,ở đảo Thừa Sơn có một đứa trẻ cực kì cao cờ, được người dân gọi là “Đông Hải Kì Thánh”. Long vương bực tức,bèn biến thành một ngư phủ lên bờ xem xét.
Đến đảo Thừa Sơn, Long vương thấy một đám trẻ tụ tập bên bàn cờ. Tin rằng thằng nhãi “kì thánh” phải ở trong đám này, Long vương cũng chen vào xem. Sau một hồi xem thì thấy một bên lâm vào thế khó, bèn nhắc:
– Xuất xe! Xuất xe mau! Không sẽ thua đấy.
Trong đám trẻ đang đứng xem có một cậu bé đưa đôi mắt lanh lợi nhìn “ông lão ngư phủ”:
– Trận này cháu không cần xuất xe,vẫn có thể thắng.
Long vương hỏi:
– Vậy ra cháu là Kì thánh đó hả?
Cậu bé đáp:
– Tên cháu là Trần Kì.
Nhưng Long vương vẫn không tin Trần Kì có tài, bèn thách cậu nhóc đánh nốt ván cờ đang dở. Trần Kì chẳng cần xuất xe, chỉ đi mã, nhưng chỉ sau vài nước đã chiếu bí được Long Vương. Long vương toát mồ hôi hột. Đám trẻ xung quanh càng hò reo ầm ĩ. Cuối cùng điên tiết,hiện ra nguyên hình làm trời nổi giông tố. Nhưng Trần Kì vẫn cười nói như không:
– Xem kìa,vừa thua một ván đại vương mặt đã cắt không còn giọt máu
Long vương càng điên tiết, đòi đấu ba ván với Trầ KÌ để phân cao thấp:
– Nếu ta thắng, thì ta sẽ giết chết thằng nhãi nhà ngươi. Nếu ngươi thắng, ta thề muôn đời cung tiến cá cho đảo Thừa Sơn này.
Thế là Long vương và Trần Kì ngồi xuống đánh cờ. Sau một hồi giao đấu, cuối cùng Long vương bị chiếu bí và thua một ván.
Nao núng, Long vương bèn chạy đi gọi sư phụ Nam Tào ra hỗ trợ. Nam Tào tinh quân dàn ra một bàn cờ khổng lồ, mỗi bên ngồi trên một trái núi để đánh. Với sự giúp đỡ của Nam Tào, Long vương đánh hay hơn hẳn, bắt được một xe của Trần Kì, buộc tướng phải lệch sang. Nào ngờ cậu bé kéo mã áp sát cửu cung của Long vương, rồi dấn tốt, đẩy Long vương vào thế bí.
Long vương vội quay sang Nam Tào tinh quân cầu cứu. Nào ngờ Nam Tào lắc đầu:
– Hai ta không đấu nổi nó đâu. Lần trước Bắc Đẩu đã chiếu hết ta bằng nước cờ này. Hôm trước ta nghe bộ cờ của Bắc Đẩu vừa mất một quân cờ. Thì ra nó lạc đến đây.
Lúc ấy Long vương mới hiểu ra: Trần Kì nguyên là một quân cờ trong bộ cờ của tinh quân, qua hàng ngàn năm đã được tích tụ tiên khí và tài cờ của vị tiên này.
Long vương vừa giận vừa thẹn, hất đổ bàn cờ, biến thành những bãi đã mấp mô quanh đảo. Nhưng Long vương vẫn giữ lời hứa, khiến Thừa Sơn quanh năm tôm cá bội thu.
Hãy đăng ký thành viên tại đây để có thể bình luận & đóng góp nội dung bạn nhé.